Nếu nói một câu ngắn gọn về mình, anh sẽ nói gì?

Tôi sống vì ước mơ tạo nên sự khác biệt cho bản thân và người xung quanh.

Những giá trị và triết lý sống của anh?

Cũng như mọi người, tôi sống với những giá trị và triết lý riêng. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất đối với tôi nằm ở 2 chữ “tình người”.

Từng đứng trên bục giảng, theo anh người thầy có vai trò như thế nào trong quá trình hình thành nhân cách sống của một con người?

Tuy là diễn giả và chuyên gia đào tạo, tôi vẫn cảm thấy mình còn phải phấn đấu nhiều để thật sự xứng đáng với từ “người thầy”. Bởi vì cùng với cha mẹ, thầy cô chính là người có tác động rất lớn đến mỗi chúng ta. Có những thầy cô chúng ta nhớ mãi vì họ đối xử với ta theo cách làm ta mơ ước lớn lên cũng được gọi là cô là thầy.

Dĩ nhiên, cũng có những thầy cô mà ta không quên được vì những kỷ niệm không mấy tốt đẹp về họ. Tôi tin rằng, nhiệm vụ của thầy cô không chỉ là “dạy chữ” mà còn là “dạy người”. Từ “dạy người” ở đây không phải là dạy những bài học đạo đức hay giáo điều đôi khi sáo rỗng mà là giúp học trò dám là chính mình, sống mạnh mẽ hơn và “người hơn” từng ngày.

Khi đọc quyển Trên Bục Giảng, tôi rất ấn tượng với câu nói của nhân vật chính: “Bị chối bỏ, tôi quyết tâm trở thành người thầy mà tôi chưa bao giờ có được”. Câu nói này thật sự làm tôi suy nghĩ, nhất là khi tôi cũng đang có vinh dự được làm công việc gần giống với những người thầy người cô.

Hassan – nhà hiền triết Hồi giáo từng nói: “Ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy”. Anh có suy nghĩ gì về câu nói này?

Khi nhắc đến những người thầy, người ta thường nghĩ đến những con người đạo mạo, uy nghiêm, có bằng cấp và vốn kiến thức uyên thâm. Riêng mình, tôi đòi hỏi ở người thầy cao hơn thế, người thầy của tôi phải thật sự ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời tôi một cách tích cực.

Ngược lại, dù không phải ai tôi cũng gọi bằng thầy, nhưng tôi xem mình là học trò của bất kỳ ai dạy cho tôi một bài học gì đó, cho dù là vô tình. Chúng ta luôn có thể học từ những người xung quanh mà không nhất thiết phải gọi họ là thầy. Thậm chí với những người tôi chưa từng trực tiếp gặp mặt, nhưng nếu học được bất kỳ điều gì từ họ., tôi vẫn hết sức cảm kích.

Xin chia sẻ một kỷ niệm đáng nhớ của anh với người thầy mà anh yêu thương, kính trọng nhất? (Người đó có thể là cha mẹ, bạn bè… ). Họ có ảnh hưởng như thế nào đối với con đường sự nghiệp của anh sau này?

Tôi học được nhiều điều từ rất nhiều người (bao gồm cha mẹ và những thầy cô hồi tôi còn bé, cho đến những giảng viên, chuyên gia đào tạo ở nhiều lĩnh vực, và cả những người xunh quanh tôi trong cuộc sống). Tuy nhiên, hai người mà tôi cảm thấy muốn gọi họ là “thầy” nhất đó là bác Võ Tá Hân và Steve Jobs. Họ thật sự là những người thầy mang đến cho tôi nhiều cảm hứng trong cuộc sống.

Thật ra tôi còn hai người thầy rất quan trọng nữa, nhưng có lẽ tôi sẽ tiết lộ về họ vào một dịp khác.

Có người nói: muốn trò tôn sư thì trước hết thầy phải trọng đạo, khi thầy không trọng đạo thì sao trò phải tôn sư. Anh nghĩ gì về quan điểm này? Theo anh, trong xã hội hiện đại ngày nay, mối quan hệ thầy- trò cần phải được xây dựng và duy trì như thế nào?

Theo tôi hiểu, “tôn sư” là tôn kính thầy, điều này không thấy có ai tranh cãi. Còn “trọng đạo” thì được hiểu theo nhiều cách. Cách tôi cảm thấy phù hợp nhất từ góc độ cá nhân là nhìn “đạo” theo nghĩa những gì thầy truyền dạy. Từ đó, “tôn sư trọng đạo” là phải tôn kính thầy và trân trọng những gì mà thầy truyền cho.

Người thầy không chỉ có trách nhiệm “giảng đạo” mà còn có trách nhiệm “trọng đạo” để làm gương cho trò. Cho nên, khi thầy không thể hiện sự “trọng đạo” thì cũng đã mất đi vai trò của người thầy, không còn được xem là thầy nữa, thành ra trong trường hợp đó “tôn sư” không còn bàn đến được nữa.

Trong xã hội hiện đại, khi việc tìm kiếm tri thức ngày càng trở nên dễ dàng hơn, điều mà người thầy truyền cho trò không còn là tri thức nữa mà phải là cảm hứng tìm kiếm và khao khát trau dồi tri thức. Đây cũng chính là nền tảng của mối quan hệ thầy – trò hiện đại. Bản thân tôi cũng thế, tôi là học trò của tất cả những ai mang đến cho tôi một bài học hữu ích nào đó, nhưng những người thầy mà tôi tôn kính nhất là những người truyền cảm hứng cho tôi.

Từng tham gia học tập tại nước ngoài, anh thấy có điểm của mọi người về mối quan hệ thầy trò tại các nước có điểm khác biệt gì so với Việt Nam?

Điểm khác biệt lớn nhất mà tôi nhìn thầy đó là nhiều thầy cô ở nước ngoài quan tâm đến việc tạo cảm hứng cho học trò mình tự tìm kiếm, khám phá và trau dồi tri thức, xem đó là một trong những mục đích của cuộc sống. Ngược lại, ở Việt Nam chúng ta, nhiều thầy cô chỉ tập trung vào việc trang bị cho học trò mình càng nhiều kiến thức càng tốt. Dĩ nhiên, một người thầy hoàn hảo phải là người có thể làm 2 việc đó cùng lúc.

Ngoài những câu hỏi này anh muốn chia sẻ thêm gì với độc giả của Men & Life?

Trong xã hội hiện đại, khi thế hệ học sinh và sinh viên của chúng ta phải tiếp xúc với quá nhiều luồng thông tin. Việc học khi chỉ đơn giản là thu thập càng nhiều thông tin càng tốt mà còn là lựa chọn thông tin phù hợp để tiếp thu. Bên cạnh vai trò là người truyền cảm hứng, trong vai trò giảng dạy, người thầy không thể chỉ quan tâm đến việc “dạy thế nào” hay “dạy bao nhiêu” mà còn phải quan tâm đến việc “lựa chọn dạy những gì”.

Sống và Khát Vọng 

Nếu bạn mong muốn làm chủ cuộc đời mình, khám phá tiềm năng của bản thânsống một cuộc đời ý nghĩa thì chắc chắn đây là khóa học mà bạn đang tìm kiếm. Khóa học sẽ cung cấp cho bạn chiếc chìa khóa để khám phá câu trả lời cho riêng mình và đưa cuộc sống của bạn lên một tầm cao mới thông qua các trải nghiệm tâm lý đặc biệt mô phỏng lại từ thực tế cuộc sống.

[su_button url=”https://next.tgm.vn/project/khoa-hoc-song-va-khat-vong/” target=”blank” style=”flat” background=”#ef8c2d” size=”10″]ĐĂNG KÝ NGAY[/su_button]

———–

Để cập nhật tin tức mới nhất về EVOL GROUP và theo dõi những chia sẻ đầy tâm huyết của Thầy Trần Đăng Khoa, bạn có thể theo dõi Facebook cá nhân của Thầy tại đây.