Không phải người giàu có nào vừa sinh ra cũng được “ngậm thìa bạc”. Bạn có biết rằng, nếu xem xét nguồn gốc giàu có của các tỷ phú trên thế giới, thống kê cho thấy rằng phần lớn đều tự tay xây dựng gia sản của mình, trong khi số lượng người trở thành tỷ phú do thừa kế chỉ chiếm một tỷ lệ nhỏ?

Vẫn có những người giàu có xuất phát từ tầng lớp nghèo khổ và đi lên từ bàn tay trắng. Nhưng điều phân biệt họ với những người thuộc tầng lớp nghèo còn lại là cho dù nghèo về tiền trong túi, họ cũng không nghèo về tư duy. Thuộc tầng lớp nghèo nhưng có tư duy của nhà đầu tư, họ sẵn sàng chịu đói khổ, vất vả, và hy sinh hiện tại để đầu tư cho tương lai. Thay vì bán thời gian để lấy tiền ngay lập tức, họ gieo hạt xuống, tưới nước và chờ. Trong khi chờ đợi, họ không được nhận gì cả. Họ chờ cây của mình mọc lên, và khi đã mọc lên rồi, nó sẽ đơm hoa kết quả và họ sẽ hái quả từ đó. Họ sẽ được rất nhiều, còn cái cây họ trồng sẽ cứ đứng ở đó, chỉ cần được họ chăm bón thì mỗi năm đều cho ra quả.

Chẳng hạn, với một doanh nhân giàu có lăn lộn trên thương trường đã lâu, quả của họ chính là công ty mà họ đã cất công xây dựng trong nhiều năm. Chúng ta có thể thấy được qua những sự kiện gây biến động lớn về kinh tế, chẳng hạn đại dịch Covid, vẫn có nhiều doanh nghiệp có cách để đứng vững và tồn tại. Bởi vì giông bão thì sẽ qua đi, còn cây thì đã ăn rễ, bám gốc quá lâu rồi. Khi cây vẫn còn đứng vững thì những năm kế tiếp vẫn sẽ tiếp tục ra quả. Điều quan trọng là, trước hết, bạn phải trồng cây.

Khi bạn nghèo, bạn không có nhiều lựa chọn. Khi còn trong lúc tập trung gieo trồng những hạt giống tốt, có thể bạn sẽ phải ăn uống kham khổ, làm quần quật ngày đêm, thậm chí trả giá bằng sức khỏe… Nhưng điều quan trọng là cái hại đó chỉ xảy ra trong thời gian ngắn, còn nghèo thì có hại cả đời. Cái lợi lúc đó vượt xa những hy sinh trong quá khứ. Người nghèo ngày nào cũng muốn ăn cơm, không chịu “ăn cỏ”, vậy thì họ sẽ được ăn cơm cả đời. Nhưng người giàu chấp nhận khổ cực một thời gian để sau này họ có thể ăn những món đắt tiền, ở những nơi sang trọng. Đó chính là sự khác biệt.

Điều quan trọng là sự khác biệt nằm ở tư duy. Vì vậy, đừng bao giờ bán thời gian của mình để lấy tiền. Điều đó không sai nhưng rất phí phạm, vì thời gian là thứ đắt giá nhất trên cuộc đời và bạn không thể lấy lại được. Bạn phải làm sao để biến khoảng thời gian của mình thành khoảng thời gian giá trị nhất. Nếu bạn vẫn còn đi làm thuê, bạn hãy tạo nên giá trị cho thời gian của mình bằng cách học cách làm việc hiệu quả hơn. Nếu làm việc hiệu quả hơn, một giờ bạn có thể làm được việc của 2 giờ, như vậy thì lương có được gấp đôi không? Còn nếu chủ không chịu trả lương gấp đôi, hãy tìm chủ khác, vì nếu bạn đã giỏi đến thế, sẽ có người thuê bạn. Một giờ của bạn có thể giá trị gấp nhiều lần và thu nhập của bạn cũng sẽ tăng lên nhiều lần. Điều quan trọng là bạn có làm được việc hay không.

Hãy tư duy rằng, cho dù làm thuê hay làm chủ, điều quan trọng là, tôi không đơn giản là bán thời gian để lấy tiền. Nếu bạn buộc phải bán thời gian, hãy bán với giá cao nhất có thể. Nếu muốn bán với giá cao nhất có thể, bạn phải nâng giá trị bản thân mình lên.