[Cảm nhận] Quyển sách mang lại nhiều cảm xúc – Đỗ Tiến Minh

Dear anh Khoa,

Em đã đọc xong cuốn sách Sống và Khát Vọng của anh, em nhận được sách vào chiều thứ 7 và sau đó quyết định dành cả ngày chủ nhật để đọc, bỏ luôn giấc ngủ trưa quen thuộc. Đến bây giờ, mỗi khi nghĩ đến những chia sẻ của anh trong cuốn sách, em vẫn thấy những cảm xúc thật khó tả.

quyen sach mang lai nhieu cam xucĐó là cảm giác thân thuộc vì những gì anh chia sẻ về cuộc đời mình có rất nhiều điểm giống với em. Và em tin nó cũng sẽ giống nhiều bạn đọc giả khác. Cuốn sách của anh viết, nhưng khi em đọc nó, những cảm xúc và hình ảnh về cuộc đời em lại hiện ra, rõ ràng và nhiều cảm xúc.

Cảm xúc đầu tiên là sự nuối tiếc. Từ trước đến giờ, em vẫn nghĩ rằng mình là một người đủ mạnh mẽ và ý chí. Thế nhưng giờ nhớ lại, đã có những khoảnh khắc mình thật quá yếu đuối và chấp nhận sự an toàn, quay lưng với những thử thách, những thử thách đó có thể khó khăn nhưng nếu lúc đó em dám đối diện và vượt qua thì bản thân mình đã có thể trưởng thành hơn rất nhiều.

Cảm xúc thứ hai là sự khâm phục và ngưỡng mộ. Em không ngưỡng mộ anh Khoa như một thần tượng hay như một vị thánh nào xa xôi. Em ngưỡng mộ anh vì ý chí và nghị lực mạnh mẽ. Có những câu chuyện, nếu em là anh Khoa chắc em đã chọn biện pháp an toàn hơn. Ví dụ, em có thể đã chọn ở lại Singapore, an phận với công việc và thu nhập của mình. Sau công việc hàng ngày, sẽ đi gặp bạn bè và tâng bốc bản thân vì mình có vị trí, thu nhập hơn nhiều người. Hoặc là em đã chọn dừng ước mơ nếu xây dựng được TGM như hiện nay và cho phép mình hưởng thụ cuộc sống. Em thực sự bất ngờ khi đọc đến đoạn cuối của quyển sách. Đó không phải là kết thúc mà là mở ra một khởi đầu mới với một dự án táo bạo. Quyển sách này xin cho phép em gọi nó là cuốn nhật ký của Trần Đăng Khoa, không phải là một cuốn sách dạy kỹ năng sống. Nó khác với những cuốn sách khác, không chỉ đưa ra những lời khuyên lý thuyết, nó là một sự chia sẻ đầy tâm huyết của tác giả. Đặc biệt hơn nữa, nó là một mong muốn của tác giả được đồng hành, được cùng các độc giả của mình chung tay hành động thực sự vì một sứ mệnh có ý nghĩa.

Cảm xúc thứ 3 chính là niềm tự hào. Vốn là người làm trong ngành giáo dục, nhìn thấy không ít tiêu cực mà bản thân mình chưa thể đóng góp được gì nhiều. Nhiều lúc em đã cho mình buông xuôi. Em biết còn nhiều người nữa cũng sẽ như em và rất nhiều người nữa sẽ tham gia vào ngành giáo dục không phải để đóng góp mà để tìm cách kiếm chác. Nhưng may mắn, Việt Nam còn những người như anh, và em thực sự có thêm một tấm gương và có thêm một niềm tin rằng khi mình chọn điều đúng để làm, mình sẽ không cô đơn.

Cảm xúc khác nữa chính là sự phấn khích. Với niềm tin và ngọn lửa của tuổi trẻ, em nhận thấy rằng mình vẫn còn nhiều thời gian cơ hội để sống với cuộc sống đúng nghĩa như mình mong muốn. Đúng như anh nói “Chúng ta rồi cũng sẽ chết, vậy thì chúng ta sống để làm gì?” Chúng ta sống không phải để rồi chết đi và trở thành hư vô. Chúng ta sống để giàu có, hanh phục, để đóng góp cho xã hội, cho đất nước này.

Còn rất nhiều cảm xúc khác mà ngay bây giờ em không thể dùng ngôn từ nào để diễn đạt được. Anh đã mở đầu và kết thúc cuốn sách của mình bằng lời cám ơn. Vậy thì xin cho em được phép kết thúc lời cảm nhận này bằng 2 từ “cám ơn” anh vì đã chia sẻ câu chuyện của mình. Em gọi đây là cuốn sách của người Việt Nam vì nó thực sự chỉ dành cho người Việt Nam, đặc biệt là thế hệ trẻ, những chủ nhân tương lai của đất nước, hãy “sống và khát vọng”. Ngay bây giờ đây, em mong muốn sẽ trở thành một thành viên trong dự án ” Vì 1 triệu người Việt Nam có thể giúp đỡ những người khác hạnh phúc và thành công hơn”.

Chúc anh Khoa sức khỏe để tiếp tục con đường của mình.

Đỗ Tiến Minh

[sc name=”Song va Khat Vong”]

Chia sẻ lên: