Sau một khóa học Sống và Khát Vọng (tạm gọi Khóa học NMTTC theo tên tương đương hiện giờ), bất cứ ai cũng phát triển và trưởng thành hơn ở rất nhiều phương diện, và tôi cũng không phải trường hợp ngoại lệ. Ở đây tôi sẽ chia sẻ sự phát triển và trường thành theo những phương diện mà tôi tự nhìn nhận thấy từ bản thân mình:
Phương diện suy nghĩ, tư duy: đây là một trong những phương diện phát triển nhanh nhất, mạnh nhất và vững nhất trong tôi. Sau khóa học tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều trong cách nhìn nhận mọi thứ cuộc sống xung quanh, có khả năng tự nhận xét suy nghĩ, tư duy và phản ứng của bản thân. Luôn suy nghĩ theo nhiều khía cạnh, nhiều góc cạnh, theo hướng tích cực nhất có thể. Chú trọng mạnh vào việc giải quyết vấn đề hơn là than vãn hay oán trách hoàn cảnh, tìm mọi cách để rút ra được bài học đáng giá nhất sau mỗi sự kiện xảy ra (đặc biệt là những sự kiện có tầm ảnh hưởng lớn và quan trọng đối với bản thân).
Ví dụ như khi rất nhiều bạn bè quen biết tôi (những người đã tham gia khóa học), chơi thân và hiểu rõ tính cách con người tôi đã khuyên tôi không nhất thiết phải học đến khóa học TTG (những năm đầu tiên tổ chức khóa học của TGM), vì cách suy nghĩ, cách sống của tôi đủ tích cực, thực tế, định hướng tốt mà không cần quá nhiều đến khóa học khi cân nhắc giữa chi phí và kết quả thu được tại thời điểm bấy giờ. Nhưng tôi đã luôn băn khoăn suy nghĩ rằng, chắc chắn khóa học phải tạo ra hay ít nhất khai thác được giá trị của con người như thế nào, để có thể gây dựng được lòng tin trong bất cứ ai đã tham gia khóa học đó. Và nếu, ngay cả khi tôi không học được một bài học nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ học được một bài học rất lớn đó là phải suy nghĩ chin chắn, cẩn thân thu thập thông tin hơn nữa mỗi khi đưa ra những quyết định quan trọng, đặc biệt là đầu tư sau này. Và tôi tin rằng, không bằng cách này cũng bằng cách khác sẽ có rất nhiều cách để chúng ta có thể có được bài học xứng đáng nếu chúng ta biết nhìn nhận từ rất nhiều khía cạnh và phương diện khác nhau.
Sau này, suy nghĩ của tôi ngày càng trưởng thành hơn nữa. Biết tư duy, quan sát vấn đề và suy nghĩ tích cực giúp ích cho bản thân trong quá trình, làm việc, hoạt động cuộc sống và phát triển bản thân. Hoặc, ngay cả khi bản thân hiểu rất rõ mình muốn gì thì dù là bất cứ ai cũng sẽ không thay đổi được suy nghĩ, quan điểm và quyết định của mình (là điều mà trước khi tham gia khóa học tôi đã không có được – sự dứt khoát với chính mình).
Phương diện công việc: khóa học giúp tôi hiểu ra được giá trị của bản thân mình nhiều hơn. Tôi trân trọng và phát huy tối đa giá trị đó mọi lúc mọi nơi có thể. Vì chỉ khi sống đúng với giá trị của mình và tạo ra giá trị tôi mới cảm thấy được mình đang sống chứ không phải tồn tại. Tôi mới cảm thấy hài lòng với chính bản thân mình. Đó là lý do, tôi đã làm công việc bằng tất cả tâm huyết, sự nhiệt tình học hỏi và quan trọng nhất đó là tạo giá trị. Giá trị của bản thân mình và giá trị của tổ chức. Đôi khi có những tổ chức những hệ giá trị của họ đã không phù hợp với hệ giá trị của bản thân tôi, điều đó khiến hệ giá trị của tôi đã không có được một môi trường mạnh mẽ để phát huy và nuôi dưỡng một cách tốt nhất. Nhưng điều đó không có nghĩa là vì những hệ giá trị của một tổ chức mà tôi từ bỏ hoặc thay đổi hệ giá trị của bản thân mình.
Nên, khi tôi làm trong một tổ chức lợi nhuận và quan trọng nhất là lợi nhuận thì tôi vẫn muốn làm tốt công việc và trách nhiệm của mình trong hệ giá trị của mình. Nhưng tôi đã không làm trong một khoảng thời gian dài, tôi đi tìm cho mình một công việc phù hợp với những hệ giá trị của mình. Cuối cùng tôi đã lựa chọn công việc giảng viên, sự nghiệp giáo dục, sự nghiệp trồng người. Đây mới chính là công việc mà tôi yêu thích, đam mê, nhiệt huyết, sống hết mình và sống đúng với chính con người của mình. Tôi đã quyết tâm chọn một công việc mà mình có thể sống với nó chứ không chỉ đơn thuần là một việc để kiếm thu nhập. Tôi lựa chọn công việc để được sống với hệ giá trị của mình.
Phương diện tính cách: trước đây niềm tin của tôi đã bị giới hạn bởi môi trường, gia đình, nhà trường và tất cả mọi người xung quanh mình. Nhưng khi TGM đã giúp tôi gặp được người quan trọng nhất của mình thì tôi đã hiểu được giá trị cốt lõi, tôi trân trọng những tính cách tốt đẹp trong con người mình. Tôi tự tin vào bản thân, với những giá trị riêng để có thể tự tin, dứt khoát và quyết đoán trước những quyết định quan trọng của cuộc đời mình.
Phương diện lẽ sống và thực tế: Bất cứ một ai trong cuộc sống cũng cần đối mặt với thực tế của cuộc sống. Để có một cuộc sống tốt chúng ta cần phải tự nuôi sống được bản thân mình, phải mưu sinh, phải đảm bảo được cuộc sống vật chất. Trước khi tham gia khóa học, tôi đã tìm cho mình những lý do để lựa chọn công việc của mình, tôi nghĩ rằng, mình cần có một công việc để có được thu nhập thật cao, có được một cuộc sống sung túc, giàu sang và có thể giúp được gia đình mình. Cho đến khi gặp TGM, tôi đã tự hỏi mình là ai? Mình là ai giữa cuộc đời này? Mình sinh ra vì lý do gì? Và bắt đầu tôi đi tìm.
Tôi đi tìm chính tôi. Đi tìm tình yêu, tìm lẽ sống của cuộc đời mình. Tôi bắt đầu hiểu được giá trị của mình là những gì? Điều gì khiến bản thân mình luôn trăn trở về, luôn suy nghĩ về ngay cả trong tiềm thức và vô thức. Tôi muốn được một lần sống, sống ý nghĩa và sống thật xứng đáng với cuộc đời này. Điều đó thực sự thúc giục tôi, thôi thúc tôi không ngừng nghĩ, khiến tôi đau đáu trong lòng rằng bằng bất cứ giá nào tôi cũng phải tìm bằng được tình yêu đích thực của cuộc đời mình. Tôi dám sống, sẵn sàng chiến đấu vì điều đó, chiến đấu đến cùng, chiến đấu vì cuộc đời của chính tôi.
Suy nghĩ ấy cứ thôi thúc mỗi ngày, cho đến khi nó phải trở thành sự thật. Tôi bắt đầu nhớ lại tất cả những chuyện đã từng xảy ra trong quá khứ, nhớ lại bản năng của mình, nhớ lại tất cả những việc làm khiến tôi cảm thấy hạnh phúc nhất. Đó là những việc mà tôi cảm thấy mình trăn trở về nhiều nhất, mong muốn lớn nhất là hoàn thành được nó, đó chính là giúp người khác nhận ra được giá trị của cuộc sống này, giá trị của bản thân mình. Tôi đã từng, đã từng sống đầy tâm huyết và hết mình vì nó. Tôi đã từng trải qua những biến cố được xem là lớn tại thời điểm nó xảy ra. Tôi đã từng trải qua những cảm giác cô đơn, bế tắc, thất vọng, đau đớn đến cùng cực và nếu như tôi không cảm nhận được rõ giá trị của bản thân mình, và của cuộc đời này. Có lẽ tôi đã lựa chọn cho mình một cuộc sống thật an phận.
Đó là lý do vì sao tôi có thể hiểu được tâm trạng của những người bạn xung quanh mình. Tôi cảm thấy được họ đang sống hay chỉ tồn tại. Tôi nghĩ rằng, họ sẽ hạnh phúc biết bao nếu như hiểu được ý nghĩa thực sự của việc sống trên cõi đời này. Như cách tôi đang cảm nhận đây. Và cách tôi lựa chọn giúp họ, đó chính là giúp mình. Tôi phải sống thật xứng đáng. Tôi phải sống thật xứng đáng để họ có thể thấy được ý nghĩa của cuộc sống mà sống tốt hơn, và cũng cho phép tôi có được cơ hội để giúp họ. Tôi muốn được sống. Tôi muốn nhìn thấy những người thân của mình phải hiểu được giá trị và ý nghĩa của cuộc sống. Tôi muốn những người bạn, người người quen và tất cả mọi người xung quanh tôi đều sống có ý nghĩa, đều được hạnh phúc. Chỉ riêng việc nghĩ đến đó tôi đã cảm thấy mình đã có thể được sống như thế nào, mình đã không mang tội với cuộc đời này, với sự hiện diện có mặt của tôi trên đời này.
Khi có thể nhìn thấy, cảm nhận thấy, hiểu được những người bạn của mình đang gặp khó khăn, đang bế tắc, đang cần một sự giúp đỡ. Tôi hiểu, và tôi muốn giúp họ. Tôi muốn giúp họ, tôi muốn vực họ dậy sau những cơn u mê, hờ hững với chính tâm hồn mình. Tôi phải làm bằng mọi giá để có thể giúp được họ (dĩ nhiên đó là những người cần sự giúp đỡ). Lúc đó khát khao lớn nhất của tôi là giúp họ tự giải quyết được vấn đề của mình. Chỉ khi họ đã giải quyết được gốc rễ sâu xa của vấn đề và tìm được giá trị của bản thân, chỉ khi đó tôi mới có thể thấy tâm hồn mình bình yên, đến tận cùng của mọi việc tôi làm, chỉ để tôi có thể cảm thấy được bình yên giữa cuộc đời này.
Tôi biết mình mong muốn được sống như thế, được cống hiến hết mình với lý tưởng của cuộc đời mình. Vậy nên tôi đã lựa chọn một lẽ để sống. Tôi bắt đầu đi tìm những công việc phù hợp với lẽ sống đó. Tôi đã từ bỏ tất cả những công việc lương cao, thu nhập cao, thậm chí là nơi phồn hoa, điều kiện sống tốt để bắt đầu cho một lẽ sống của mình. Tôi bắt đầu cho mình một công việc giảng dạy, đào tạo con người. Tôi muốn từng bước thực hiện được lý tưởng sống của mình. Mặc dù chuyên môn giảng dạy của tôi chưa phải là lĩnh vực mà tôi thực sự tâm huyết, nhưng tôi vẫn lựa chọn để từng bước thực hiện lý tưởng sống của mình. Tôi muốn thông qua công việc của mình có thể tiếp cận được với tầng lớp thế hệ trẻ, hiểu được cuộc sống, mong muốn, mục đích, ý nghĩa về cuộc sống trong suy nghĩ của các bạn. Để từ đó có cách để truyền tải những thông điệp cuộc sống một cách hiệu quả nhất. Tôi tìm mọi cách để từng bước thực hiện được lý tưởng đó. Đây đối với tôi là một trong những thành công quan trọng nhất sau khóa học gần 2 năm, sự nhiệt huyết, niềm đam mê, sự trăn trở chưa bao giờ thay đổi. Càng ngày càng mạnh mẽ. Và tôi luôn sống đúng với giá trị của mình, trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Tôi cảm thấy hạnh phúc, bình an khi được sống là chính tôi.
Thành công về một niềm tin: đến ngày hôm nay, sau khi TGM hoàn thành khóa học Sống và Khát Vọng khóa 1,2,3,4-5-2014, đây là khóa học có hai người thân mà tôi đã tìm mọi cách để thuyết phục họ đi học. Một trong hai người đó chính là người tôi yêu thương hết mực nhưng chưa bao giờ có cơ hội để giúp người đó, vì một mình tôi là chưa đủ, đó chính là chị gái ruột của tôi. Nhưng cho đến khi chị đã hoàn thành khóa học với những thay đổi đáng kể trong suy nghĩ và cuộc sống, đâu đó vẫn còn một điều gì đó chị chưa thoát ra được, chưa dứt mình ra khỏi những bế tắc trong lòng mình.
Ngày hôm nay, chính ngay ngày hôm nay tôi đã lắng nghe, đã có cơ hội để giúp chị bật ra hết con người thật, bản ngã và con người quan trọng nhất của chính chị. Tôi đã từng nhìn thấy chị bế tắc với chính bản thân mình như thế nào, chị đã bỏ rơi lấy bản thân mình như thế nào, chị đã không yêu thương bản thân mình như thế nào? Nhờ có TGM chị bắt đầu hé ra được con người thật của mình và tôi đã giúp chị có thể nhìn thấy được con người quan trọng nhất của chị. Đó chính là chị.
Tôi đã giúp chị giải tỏa được hết tất cả và đi sâu vào gốc rễ tận cùng của vấn đề, đó chính là tình yêu dành cho tâm hồn của mình. Chị đã vỡ ra được tất cả gốc rễ của những cáu gắt, bực dọc, tức tối, giận người nguyên nhân sâu xa không đâu hết, chính là vì chị đã bỏ rơi lấy chính bản thân mình, chị nghĩ rằng chị vì người khác, nhưng thực ra vì chị sợ người khác không yêu thương chị nên chị đã sẵn sàng bỏ đi tình yêu thương cho bản thân mình mà giữ lấy sự đồng thuận từ những người khác. Nếu như chị không nhận được sự đồng thuận từ những người khác đó, chị sẽ cáu gắt vì chị cho rằng, tại sao chị đã hi sinh yêu thương bản thân để lựa chọn yêu thương người khác mà họ không biết ơn chị lại còn chối bỏ chị. Tôi hạnh phúc vì đã giúp được chị. Tôi hạnh phúc vì tôi càng lúc càng tìm ra được chính bản thân mình.
Trước đây, tôi đã từng đi thi Coach, tôi đã bị loại ngay từ vòng đầu tiên, và tôi đã không bao giờ hỏi bất cứ ai vì sao tôi ở ngoài kia đã giúp được rất nhiều người, không mong họ biết ơn, họ đáp trả, chỉ mong họ có thể sống tốt, tôi mới cảm thấy bản thân thực sự bình an, mà lại không thể trở thành một Coach. Tôi đã ra về trong lặng im, không thắc mắc, không hoài nghi, không vội vã. Tôi muốn ngẫm lại bản thân mình. Tôi muốn đi tìm, tìm chính tôi, tìm cho đến khi nào có thể hội tụ được tất cả những tố chất có thể trở thành một coach.
Trước đây, tôi nghĩ mình đi tìm một lý do để trở thành coach, tôi luôn tự hỏi vì sao tôi lại muốn trở thành coach, vì sự uy nghiêm? Vì sự hào nhoáng? Vì tất cả những gì chúng ta ngưỡng mộ về đội ngũ coach? Tất cả đều không phải. Tôi hiểu rõ mình và biết rõ điều đó. Vậy nên, tôi ra đi để trở lại, khi thực sự đã tìm được lẽ sống và lý tưởng của cuộc đời mình.
Ngay khi tôi giúp được chị tôi càng thấm nhuần hơn được bản thân mình thực sự muốn gì? Khát khao điều gì? Và tôi đã thành công, thành công vì tôi đã có thể giúp được người chị yêu quý của mình bao nhiêu năm qua tôi nhìn thấy nhưng không thể giúp và cũng không được cho phép giúp đỡ từ phía chị, vì rất nhiều người nói chung và chị nói riêng, đều bị mắc kẹt ở đâu đó nhưng lại không biết mình đang mắc kẹt. Cũng như bác sĩ có thể nhận thấy được dấu hiệu từ người bệnh, nhưng người bệnh không nghĩ mình có bệnh và cũng không cho phép bác sĩ cứu chữa. Và cũng chính giấy phút tôi thấy chị thực sự hạnh phúc nhất, đã gặp được người quan trọng nhất của cuộc đời mình.
Tôi bỗng nhiên hiểu ra, mình đã từng đi thi Coach, nhưng có lẽ chưa bao giờ tin mình có thể trở thành một coach. Chỉ khi tôi đã trở thành một coach tuyệt vời nhất của chính tôi, tôi cảm thấy rằng niềm tin ấy chưa bao giờ mất. Bây giờ tôi đã tin hơn bất cứ lúc nào, và vẫn luôn tin rằng, tôi có thể giúp được rất nhiều người, và đó cũng chính là giúp chính tôi.
Vũ Hải Yến
[sc name=”Song va Khat Vong”]