[Cảm nhận của học viên khóa học “Sống và Khát Vọng”]
Trước kia khi còn là một sinh viên tôi chỉ biết đến việc học, không tham gia các hoạt động ngoại khóa, nên tôi vốn đã nhút nhát càng nhút nhát hơn. Chính vì thế khi ra trường đi làm tôi gặp rất nhiều vấn đề, luôn nhút nhát, không tự tin, không dám khẳng định bản thân, nên tôi thấy mình rất thụ động. Nhiều lần đấu tranh tâm trạng rất nhiều, cảm thấy sao mình càng ngày càng thụt lùi, đi làm đã hơn 3 năm mà vẫn chưa thu được gì nhiều cho bản thân, kể cả kinh nghiệm làm việc, cũng như sự tự tin. Có rất nhiều lúc tôi thực sự stress, cảm thấy bế tắc với cách sống của mình, cảm thấy bế tắc với công việc hiện tại.
Tôi hay đọc những câu châm ngôn hay để khích lệ mình những lúc tôi thấy bế tắc, và tôi biết đến facebook của anh Trần Đăng Khoa, cũng nhờ đó tôi biết đến hội thảo “Làm thế nào để đột phá trong sự nghiệp và cuộc sống”. Sau đó thì tôi quyết định tham gia khóa học “Sống và Khát Vọng” – K27 tổ chức tại Hà Nội. Thời gian khóa học là 3 ngày nhưng nó thực sự gây ấn tượng mạnh với tôi, về cảm xúc, về cách tư duy, có những điều tưởng từng rất nhỏ bé, nhưng hiểu được nó thì thật giá trị. Sau khóa học tôi lấy lại được động lực, sự quyết tâm, và xác định những mục tiêu cụ thể cho tương lai của mình;
Mặc dù chưa có thành tựu gì hoành tráng cho sự nghiệp, nhưng chí ít tôi cũng thấy mình thay đổi so với chính mình trước kia, giờ đây tôi chủ động tiếp cận với công việc, chịu trách nhiệm cho chính những gì mình đã làm, thừa nhận những điểm yếu, sai sót của mình để tiếp tục hoàn thiện bản thân.
Ngày xưa tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ định đi du học thạc sĩ nước ngoài mặc dù tôi rất thích, vì ngoại ngữ của mình quá hạn chế, nhưng giờ tôi đã có mục tiêu là sẽ đi học thạc sĩ nước ngoài. Tôi đã thi Ielts và chỉ được 5.0, nhưng tôi không mất hy vọng, cho phép mình tiếp tục ôn luyện tiếng anh để năm sau tìm cơ hội mới. Xưa kia tôi chán nản với công việc, nhưng giờ tôi đã có định hướng mình sẽ đi theo hướng nào, và mình sẽ làm gì để đạt được điều đó.
– Đinh Thị Như Chuyên –
[sc name=”Song va Khat Vong”]